Thơ Phan Thị Mai Hương
Tôi đã đi bên cuộc đời ồn ã.
Đến Mai Châu tôi bỗng gặp hồn mình.
Như lắng lại trong sương mờ phơ phất.
Trong dáng mềm hoa sậy trắng miên man.
Em hồn nhiên tựa cây lúa nhành lau.
Lời ca em bồng bềnh như sương núi.
Đêm rung mình ngân nga khèn muôn điệu.
Nhịp múa xòe bừng sáng sắc bông trăng.
Đêm rung mình ngân nga khèn muôn điệu.
Nhịp múa xòe bừng sáng sắc bông trăng.
Âm vang đêm sao sâu thẳm ngọt ngào.
Lòng tôi đọng trong hương rừng sắc núi.
Hồn luyến nhớ về nơi mây vời vợi.
Ánh mắt ai, lóng lánh đêm Mai Châu.
Mai Châu 12.2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét